top of page

Chú hàng xóm người Pháp

  • Writer: Minh Nguyen
    Minh Nguyen
  • Oct 15, 2019
  • 4 min read

Updated: Oct 23, 2019

Hôm nay đúng là ngày xui xẻo của mình. Chuyện trên trường không có gì vui để kể nhưng mà chuyện ở nhà vui (in a funny way) hơn nên sẽ kể.


Ở cùng nhà trọ với mình có một chú người nước ngoài tốt bụng cực. Đối với một đứa không có chìa khoá cổng như mình thì chú đúng là thánh cứu thế luôn. Buổi sáng chú hay mở cổng đứng hít thở không khí, nên mình không phải mất công bấm chuông chờ bác chủ nhà xuống mở cửa, mà vẫn có thể ra cửa thiệt lẹ. Còn lúc mình về mà không có bác chủ ở nhà, hoặc gọi người quen ra mở hộ mà người quen bận ngủ không ra (như chiều nay) thì nếu chú thấy sẽ ra mở cửa hộ mình, chú ở ngay tầng trệt đối diện cổng ( nhiều lần chú cũng không thấy nốt thì mình phải phụ thuộc vào số phận thôi chứ biết sao giờ, mình thường ngại bắt chuyện với người không thực sự thân thiết).


Mình không biết tên chú, chú là người nước nào và chưa bao giờ mình và chú nói chuyện đàng hoàng, tất cả những gì mình hay nói với chú là: Hi, good morning, thank you, tại vì gặp người nước ngoài thì theo phản xạ mình sẽ dùng tiếng Anh. Còn chú đáp mình thì hay gật đầu rồi cười. Cũng có lần mình nói với chú vài câu tiếng Anh mà chú cũng không trả lời. Thiệt sự chưa lần nào mình nghe chú nói chuyện.


Hồi chiều nay, mình để quên sách đi học nên phải về lấy rồi đi luôn. Mà như đã kể là bác chủ nhà không ở nhà, gọi người quen thì bận ngủ không mở. Nên mình thật sự đã phụ thuộc vào số phận khoảng 10 phút. Và vị cứu tinh của mình đã đến. Chú thấy và ra mở cửa cho mình. Mình muốn nhờ chú đợi cổng, nên có nói vài câu tiếng Anh. Và lần đầu tiên mình nghe chú đáp mình, bằng một thứ ngôn ngữ quen mà lạ.


Tiếng Pháp.


Ồ, chú là người Pháp. Nhưng với vốn tiếng Pháp 9 tháng vô cùng crappy của mình, đương nhiên mình ngớ mặt ra, một phần bất ngờ chú là người Pháp, một phần không hiểu chú nói gì. Mà chú cũng không hiểu tiếng Anh nữa. Nên chú phải lấy điện thoại mở Google Translate để nói chuyện với mình, bằng cái công cụ nói - nghe - dịch ấy. Chú hỏi mình "Tu-cherches qui?" (Con tìm ai?) trong khi mình sống ở đó và ngày nào cũng chào chú. Mình thì lúc đó đó hơi rối nên không thở ra được câu tiếng Pháp nào, đành mượn điện thoại chú để nói lại bằng tiếng Việt cho GG nó dịch. Mà khổ nỗi nói tiếng Việt thì chắc chắn là GG nghe và dịch rất dỏm, nên mình đã phải dùng thứ tiếng Việt mình CHƯA BAO GIỜ DÙNG TRONG ĐỜI. Mình literally dùng tiếng Bắc và nói với cái máy:"Bạn chờ tôi để mở cửa cho tôi nhé, tôi lên phòng lấy đồ xong rồi đi ngay.." Nhưng cái GG dỏm đó vẫn dịch sai, nên mình đã phải dùng thứ tiếng Pháp chắp vá của mình để nói vài câu chắp vá, và chú vẫn không hiểu, thậm chí còn hiểu nhầm nữa...


Câu chuyện vòng vo để hiểu nhau còn khá dài, bao gồm: mình mượn máy chú để type tiếng Anh thay vì nói tiếng Việt nhưng máy đời cũ nên type được "Could you please wait a minute?" đã tốn 5 phút; chú hiểu nhầm, hỏi mình ở phòng mấy và định dẫn mình lên v.v. Nhưng nói chung cuối cùng mình đã chấm dứt tất cả bằng cách dùng tiếng Anh để nói với GG dịch. May vãi cuối cùng cũng hiểu nhau. Mình chạy ù lên phòng lấy đồ xong xuống. Chú vừa ra mở cổng thì hỏi:"Tu parles french?" (Con có nói tiếng Pháp hả?) hay gì đó mình nghe không rõ nhưng chú đã dùng "french" của tiếng Anh vì sợ mình không hiểu ("tiếng Pháp" trong tiếng Pháp là “français”). May mắn thay, lần này tiếng Pháp của mình đã không còn chắp vá lắm, mình cười trừ, nói: "Oui, j'étudie français pour six mois, donc je ne parle pas bien." (Con mới học được 6 tháng thôi nên con nói không tốt lắm).


Phew, chú gật đầu rồi cười, và lần đầu tiên mình không dùng "Thank you" nữa mà nói "Merci beaucoup" với chú rồi đi ra.


Câu chuyện nhảm nhí cho một ngày nhảm nhí của mình kết thúc, nhưng cái ngày nhảm nhí này thì không vì sau đó mình còn gặp một số chuyện xui xẻo nữa.


12 tháng 4 năm 2018.


Bonus tấm hình hồi mình còn học tiếng Pháp, học hơn 1 năm mà thấy bản thân vẫn dở lắm. Nghỉ vài tháng là quên hết trơn :(


コメント


Post: Blog2_Post
bottom of page